Vào xướng thơ ghẹo Nhỏ Huệ Rạch Giá cho vui nghe.
Cho Xin Cái Túi Xách Đi Cô
Cho tôi xin túi xách
Đi cô...bán lấy tiền
Rượu đong ngồi tựa vách
Mà thơ núi với triền
Mây mùa đông trắng bay
Thông xanh mấy nhành gầy
Đứng bên đường nhớ áo
Người xưa đã qua đây
Cho tôi xin cái túi
Xách đi cô...được không
Đừng chối từ cho tủi
Phận nghèo! Chẳng bạc đong
Rượu ngồi thơ tặng cô
Tui làm việc quần quật suốt mấy năm trời mới để dành tiền mua được cái
túi xách Louis Vuitton này, đâu cho ông được ông; khà khà.
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment