Hôm nay phải vào Nhà Face viết vài dòng tự sự, nỗi niềm của kẻ mất việc nằm nhà làm thơ suốt hai tháng nay mới được! Chuyện là sáng nay Bà Hùm Quận Sáu kho cho một nồi nhỏ cá lòng tong (do một Ông Anh chài biếu) với thịt ba rọi và nấu cho bát cháo trắng để nhị tôi lót dạ, rồi bảo ra đánh xe đưa hai Mẹ Con đi thử và mua rượu về để dành đãi khách trong những ngày lễ cuối năm sắp đến; sau đó ghé chợ đẩy xe cho Bà Hùm và con Sư Tử Con mua thực phẩm về nấu cho ngày lễ Tạ Ơn vào hôm sau và khuân với vác. Đi tây qua đông, xuống nam lên bắc mất hết ba tiếng mấy đồng hồ nên cháo, cá và thịt trong bụng chỉ còn hơi và khói, ruột lại cồn cào...mà Một Nửa của nhị tui chẳng cho vào bếp kiếm miếng bỏ mồm nhai! Bà phán " Không làm! Ngày ăn ba buổi ai nuôi cho nỗi hả ông nhị??? "; thôi thì đành vào phòng ngồi thơ cho quên đói, quên kiếp nam nhi nằm trong củi sắt này vậy...buồn.


Kiếp Nam Nhi Nằm Trong Củi Sắt


Ta kiếp nam nhi nằm trong củi sắt
Mất việc hai trăng thụt mắt...má xương
Sáng cháo! Chiều xôi chỉ muối và đường
Ôi thôi cái số mệnh vương tình ái

Giận thủa thanh niên mình xưa dại gái
Hám sắc! Mê hương ưng đại người ta
Chứ biết đâu chân vừa bước vô nhà
Là cái xác tạ ba bò với lết

Sống không ra sống! Chết nào cho chết


Ông nhị! Có mau ra đây phụ rửa rau, bắt nước lên lò và ngồi vo gạo cho tui nấu cơm cho hai đứa nhỏ đi làm về ăn không thì trả lời...hay đợi tui tay cầm củi tạ vào nện cho vài cây mới chịu đứng lên hả ông??? Khà khà.

Thân,

Nhị