Nhị tôi vào mượn hình của hai O mà thơ nghe o Oanh.


Đi Đâu Lạc Ngõ Thu Vàng


Đi đâu lạc ngõ thu vàng
Ơ cô áo đỏ! Ớ nàng áo xanh

Giữa trời thu nắng tơ hanh
Dưới trời thu gió vờn quanh tóc người
Hai cô nở nụ môi cười
Cho phong lá rụng vài mươi cánh rồi
Cho tầng không...mây ngừng trôi
Cho thơ tôi chữ vần ôi chữ vần
Hoá sương nhỏ hạt lên sân
Thành dăm sợi khói theo chân xuống đàng

Đi đâu bỏ ngõ thu vàng
Vậy cô áo đỏ! Này nàng áo xanh


Ừ! Đi đâu mà vội mà vàng...bỏ thơ nhị tôi lại giữa đàng vậy hai O hỉ??? Khà khà.

Thân,

Nhị