Hả! Ông anh thứ bảy của Cô đã sáu mươi năm cuộc đời rồi ư...chưa mà, đâu lẹ thế???


Vấn Lòng Đã Sáu Mươi Chưa!!!

Ngờ ta đây tuổi sáu mươi
Sao câu thơ vẫn tiếng cười vang âm!!!

Đầu bạc tóc...xuân trong tâm
Ngày mơ tay hái nụ tầm xuân hoa
Đêm mộng thấy áo trắng tà
Vạt hương lơ lửng đường là nắng tơ
Dạt nào theo gió qua bờ
Cho chân ta đuổi bóng mờ bến xưa

Vấn lòng đã sáu mươi chưa
Rằng đâu lẹ thế!!! Mới vừa hàng tư


Ừ! Sáu mươi thì sáu mươi, tuổi này cũng chưa được gọi là già đâu Cô, còn trẻ chán...chừng nào chín mươi thiên hạ mới cho lên ngồi hàng lão; khà khà.

Thân,

Anh Bảy