Nhị tôi vào mượn ảnh này mà xướng thơ mùa đông nghe anh Lạc Nguyễn, mời Anh.


Mong Mai Đông Chẳng Trời Mây

Em à! Đông đã trôi dòng
Đã cây khô nhánh bờ cong cong bờ

Vẫn mây giăng...khói lững lờ
Vẫn vi vu gió không tơ nắng vàng
Đông tây bến! Chẳng đò sang
Cho ta hai kẻ ngổn ngang khối tình
Để đêm về nhớ bóng hình
Nhớ môi, mắt biếc người xinh xắn mà
Năm canh thao thức em à
Mong mai đò bến kia qua bên này

Mong mai đông chẳng trời mây
Nắng lên, yên gió mình đây có mình


Mưa bão suốt cả tuần nên ông lái đò ngã bệnh rồi ông nhị ơi! Sẽ không chèo đưa khách nỗi đâu; nếu ông có nhớ người ta quá thì...đeo phao vào rồi lội qua bờ mà gặp nhau nhé; khà khà.

Thân,

Nhị