Ý thơ của chị Bảy sâu sắc quá nên đêm qua không dám vào hoạ...sợ vần câu của nhị tôi bị sụp hầm mất! Ngủ một đêm, giờ tỉnh hồn mới dám ngồi gõ chữ đây; xin lỗi đã để chị Bảy Đại Kiều chờ cả buổi vậy.


Giọt Tình

" Giọt nào gửi trả bi ai
Giọt nào giữ lại một mai còn buồn "


Mưa đông bổng ngoài tuôn trắng hạt
Gió đông lên thuyền giạt về tây
Đi vào một cõi mù mây
Một phương sóng nổi! Dạ này khiếp kinh

Năm canh thức chén quỳnh cay rót
Vần âm thơ tím giọt mực sa
Chữ câu nhớ giấc mộng ngà
Hôm qua dưới bóng dương tà trúc mai

Ai thường có hoài ai không nhỉ
Lòng còn mong sau thuý tái quyên
Hay tình hẹn dưới cửu tuyền
Trăm năm hậu kiếp vẹn nguyền ước xưa!!!

Ngoài lặng gió, ngưng mưa...vầng nhật
Lóng lánh tơ! Đêm khuất bóng rồi
Lênh đênh dòng chiếc thuyền trôi
Đâu bờ đâu bến tình ôi lệ dài

Giọt nào nặng giọt bi ai
Giọt nào rơi đẫm bờ vai tóc mình

Bớ thuỷ thủ đoàn! Chị Bảy Đại Kiều say quá rớt xuống biển tình rồi kìa mấy ông ơi; khà khà.

Thân,

Nhị