Ối giời! Vừa ăn xong bữa cơm chiều vào...là đã thấy thơ rồi, chữ nghĩa đâu mà nhanh thế này vậy hả cô Ngọc???


Đào Tẩu

Bà lo chuẩn bị đồ đi trốn
Kẻo không thơ vây khổn tứ bề
Cô Ngọc vần chữ mê mê
Tứ âm như nước vỡ đê...Sông Hồng

Tay ôm nhé bút lông, nghiên mực
Lên lưng tôi! bỏ dứt nơi đây
Chứ thần hồn sáng hao gầy
Suốt đêm thao thức đủ đầy năm canh

Sống sao nỗi...chân nhanh đào tẩu

Chị Khánh Nga ơi! Nhị ca cõng vợ chạy một mạch rồi kìa, mau ra đây mà xem...khà khà.

Thân,

Nhị Ca