Ông nhị! Nhẹ chân qua đây mà xem, cô nàng nhà ngang xóm bọn mình lên suối giặt áo...rồi giăng võng nằm ngủ trưa này.
Giấc Xuân
Dạt nắng vàng xuân óng ánh tơ
Dòng trôi róc rách suối reo bờ
Con oanh rộn tiếng mùa đây nhánh
Gió thoảng làn ru giấc bến mơ
Cô nàng võng ngủ giữa rừng cây
Bóng lá xanh nghiêng trúc nhánh gầy
Mộng thấy chăng người ta bước khẻ
Tay ngòi mực chữ ý thơ bay
Dạt nắng xuân chầm chậm nhé trưa
Sao ông viết chậm thế! Đã thơ xong chưa để còn lẩn cho nhanh, không
thôi cô nàng tỉnh giấc thấy được cảnh ông đang nhìn lén...thì buộc phải
xét nát thơ thành trăm mảnh vụn đấy a; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment