Nhị tôi lại vào mượn hình và đạo ít vần chữ của anh Lạc mà hoạ thơ nghe.


Mơ Màng

Mơ màng...nguyệt chiếu đỉnh đồi cao
Toả ánh tơ soi sắc trắng đào
Nở đoá kia cành khuya mộng ảo
Mầm đâm đấy nhánh sớm chiêm bao
Xuân du ngõ trước người thưa gửi
Tết thưởng đường sau kẻ hỏi chào
Nguyệt chiếu mơ màng...hiên dạt nắng
Vàng trôi bóng nhật khuất đồi cao


Ông nhị à! Mặt trời vừa lặn xuống phương tây, mới khuất đỉnh đồi thôi...ngoài vẫn còn đỏ bóng hoàng hôn mà, chưa chi ông đã vội toạ bàn rượu và cao giọng ngâm nguyệt chiếu với trăng soi rồi sao hả??? Khà khà.

Thân,

Nhị