Nửa của nhị ca nhỏ người lắm, nếu cõng mà đi cũng được vài ba trăm thước mới nghỉ chân...rồi lại cõng tiếp.


Cô Vàng Lụa! Cô Đỏ Tơ

Cô vàng lụa với đỏ tơ ơi
Tết vội vàng đi tiếc quá trời
Lạc sắc hương mùa hôm trước ngõ
Xuân làn tóc thả mái mềm rơi

Cô vàng lụa với đỏ tơ à
Tưởng mắt mi người...thổn thức ta
Nhỏ giọt! Hiên ngoài tay rót chén
Quỳnh men rượu nhấp luyến lưu tà

Ông nhị đâu rồi...làm gì mà ông nửa đêm trốn ra hiên sau ngồi khóc thế, lại tưởng nhớ ai vậy hả!!! Khà khà.

Thân,

Nhị Ca