Sáng nay thấy thơ hoạ của Cô Em giăng trước cổng, đọc xong đi luôn một mạch chẳng dám ngoái đầu nhìn lại! Trưa về thơ vẫn còn đó, lại có thêm hình vẽ cánh mai nụ đào...thôi thì trốn đã không xong, nhị ca đánh liều mà thơ nghe cô Ngọc.


Xuân Lạc Ngõ Hoa

Một sớm xuân hồng lạc ngõ hoa
Vàng tơ, đỏ lụa áo hai tà
Em thơ sắc lá mầm sương nhỏ
Chị ảnh màu cây nhánh nắng pha
Mắt biếc thu hồn anh giữa xóm
Son môi hốt vía gã ngang nhà
Du xuân lạc ngõ vàng ươm áo
Lụa đỏ hồng em chị...quyến ta

Cô mà thơ thêm bài nữa thì...đêm nay nhị ca cõng hiền tẩu bỏ làng này mà đi luôn à nghe cô Ngọc; khà khà.

Thân,

Nhị Ca