Không có gì đạt được trong đời mình mà chẳng mất mát cả cậu Tư ơi! Hối với Tiếc chi, chỉ trăm năm thôi mà cậu Tư.


Trăm Năm Thôi Mà

Chỉ trăm năm thôi mà
Còn, mất! Tiếc chi a
Lợi danh kia thoáng chốc
Như sen nở...tàn hoa

Vui những gì ta có
Cười chia sẻ...cho đi
Muốn lòng an, hận bỏ
Hầu quẳng gánh sân si

Trăm năm thôi đấy mà
Nay nở! Mai tàn hoa
Lợi danh đời thoáng chốc
Còn...mất tiếc chi a


Khi nào bảy tui già thì về sống với cậu Tư nghe, được không??? Khà khà.

Thân,

Bảy Rạch Giá