Dạ lee cai chính là nhị em đấy bác CRD. Vâng, Bác bói đúng y như là thấy trong lòng bàn tay, thời học trò của nhị em học thì ít, cúp cua thì đội sổ, đứng đầu lớp Bác ạ! Môn nào cũng dành về chót, duy chỉ có môn văn thì còn kha khá bởi hồn thơ nằm trên tà áo trắng nữ sinh Rạch Giá nên môn văn đọc lướt qua là nhớ in trong dạ thôi Bác.


Một Thời Áo Trắng Xưa Đâu

Em một thời áo trắng
Ta một thủa thơ vần
Tà bay trong gió nắng
Câu chữ Tấn mơ Tần

Nguyễn Bỉnh Khiêm con lối
Tự Đức quán cà phê
Ta chờ...em nỡ vội
Tình hai hướng buồn ghê

Nhà em bên sông cổng
Nhà ta mái lá dòng
Đò không qua nước động
Cho lòng cách ngăn lòng

Áo trắng em một thời
Trùng xa cố nhân ơi
Giờ biết tìm đâu bóng
Hình xưa biệt phương trời


Quán Ba Ơn là tiệm của Bố Mẹ Anh Bạn học cùng lớp với nhị em đấy bác CRD, nên thủa đó ngồi nợ cà phê dài dài...nợ mấy chục năm rồi mà chưa trả được cắc nào cho anh chàng họ Thái, vốn lời cứ chất chồng mãi theo năm tháng! Rầu thúi ruột Bác ơi.

Thân,

Nhị