Thôi rồi! Bà Hùm Quận Sáu xực thêm buổi phở sáng nay nữa thì hình bóng con Gà Móng Đỏ của nhị tui từ đây chỉ là dĩ vãng, chỉ còn lại trong ký ức...đời nhị tui thu này sẽ buồn như ly rượu nhạt, không có gà móng đỏ cùng say.


Con Gà Móng Đỏ Của Tôi

Con Gà Móng Đỏ của tôi
Bà xực hai buổi...than ôi! Chẳng còn

Đâu hai mắt biếc to tròn
Đâu mồng, mỏ, mép môi son ấy mầu
Ức, lườn, chân, cổ, da, đầu
Móng kia mười ngón giờ đâu...đâu giờ!!!

Con Gà Móng đỏ lông tơ
Thit da thì hết! Xương trơ ra bàn

Ông đi ra ngoài ăn phở cả chục lần mỗi tháng thì tui đã nói tiếng nào đâu...xuân thu nhị kỳ tui ăn phở tại gia mà ông lại khóc vậy hả ông nhị??? Khà khà.

Thân,

Nhị