Thơ thôi mà chị Tuyết Dương; có người chịu đọc thơ mình đã vui, rồi người ta bỏ công ngồi hoạ vần chữ gửi lại cho mình đọc thì dạ nhị tôi đây mừng và cảm ơn nhiều lắm vậy...xin chị Tuyết Dương đừng ngại nữa, cứ tự nhiên đi nhé.


Giang Đầu Giang Vĩ Bao Độ Thu

Giang đầu giang vĩ khúc trước sau
Chỉ nước làn trôi nắng nhạt màu
Thu phong tàn tái dòng chiếc lá
Uá thềm hoa cũ! Khóc tình đau

Từ thủa người lên thuyền một tối
Vàng trăng...đi chẳng tiếng từ ly
Có biết em hai giòng lệ tủi
Chuyện mình tan vỡ buổi phân ly

Giang vĩ giang đầu lá vẫn trôi
Vẫn mây cùng gió lộng kia đồi
Thu bao độ đến trời tơ khói
Sương thềm! Em độc bóng hình thôi

Người mãi không về đây nữa ư!!!


Chúc chị Tuyết Dương luôn vui và thơ như nước nguồn không bao giờ cạn nhé.

Thân,

Nhị