Sáng vào đã thấy thơ của chị Tuyết Dương và lời bình loạn của Hiền Tỷ Trúc Lan, hôm nay chắc nhị tôi lại phải ngồi hoạ thơ rụng cả mười đầu ngón tay mất thôi!!!


Lá Mùa Thu Rụng

Ngoài trời thu đã hạt
Trên đường thu lá rơi
Xuống dòng đôi ba xác
Phong vàng ra ấy khơi

Mai về đâu hỡi lá
Chìm sâu đáy nước mùa
Mai về đâu cho dạ
Này thương nhớ xưa mùa

Thu ai vàng lụa áo
Một lần đi biệt xa
Thu thuyền trong giông bão
Lần đi! Bỏ quê nhà

Trăng màu thu khói nhạt
Sân ngoài sương trắng pha
Gió làn...cây xào xạc
Rụng nằm vương cúc hoa


Giờ thì nhị tôi xin phép phải đi lo chút việc...trưa về thơ tiếp nghe Hiền Tỷ và chị Tuyết Dương; khà khà.

Thân,

Nhị