Tôi nói ông nhị nghe chuyện này...nhưng ông hứa phải kín miệng giùm cho nhé, nhớ là đừng viết đăng lên mấy cái Diễn Đàn Việt Nam Hải Ngoại và Facebook nghe! Họ cười bắc tôi thối đầu đấy. Chuyện là hai hôm trước tôi đi dự tiệc bán nhà, có làm quen với một cô tên "Thu" trong lúc ngồi chuyện trò qua lại ông ạ; sau đó chúng tôi có bàn về chuyện thơ thẩn và văn xuôi chữ ngược...cô thu nói là rất thích thơ và có đánh tiếng nhờ tôi là làm một bài nói về cái tên của cô đấy mà. Tôi nhanh miệng hứa và hẹn với cô thu là ba ngày sau hẹn cô ở quán chè bên sông sẽ trao cho cô bài thơ tôi viết; giờ đã hai ngày rồi mà bắc tôi chỉ viết được đôi câu, đọc lại thì thấy thu chẳng ra thu! Hạ không giống hạ ông nhị ơi. Ông giúp hộ bắc tôi nghe, tôi tặng ngay cho ông ba quan tiền để rượu thâu đêm và nghe hát quan họ tới sáng...ông nhị có ưng bụng giúp bắc tôi không???


Tên Em Là Mùa Thu

Tên em là sương gió
Tự là thu nắng mưa
Chiều giăng đen con ngõ
Nhạt làn soi bóng trưa

Em muôn đời trong áng
Thơ tôi tiếng khóc thầm
Em muôn đời tợ bản
Tình ca gieo nốt trầm

Cười tươi như đoá cúc
Vàng hoa dưới hiên đêm
Trăng nằm treo nhánh trúc
Vằng vặc tơ khói êm

Tên em là ráng đỏ
Tự là thu mây vương
Chiều ngang qua con ngõ
Tôi vần âm tư tương

Em mùa thu đấy mà

Ba quan thì không xứng mấy với công nhị tôi phải vò đầu bứt tóc suốt năm canh để thơ bác bắc ơi! Nghĩ tình quen biết giữa nhị tôi và bác bấy lâu nay, bác đãi nhị tôi thêm một chầu nhậu và một đêm ca trù nữa mới xứng phần nào công lao tâm lao trí của nhị tôi cơ...thế bác có chịu không nhỉ??? Khà khà.

Thân,

Nhị