Nhị tôi vào mượn ý thơ của anh Võ Đình Diệu để nối vài vần câu cảnh trăng đông viễn xứ nghe, mời.


Trăng Mùa Đông Viễn Xứ

Trăng đông ánh nhạt thềm soi vàng nhánh
Cúc buồn thiu! Dăm cánh rụng nền hoa
Dưới hiên khuya tay điếu thuốc chung trà
Lòng nghe nhớ quê nhà năm canh thức

Trăng đông thủa trống chùa bên nhịp dứt
Đàn kê xa âm nhứt loạt truyền âm
Tiếng hàng rao trên từng bước chân thầm
Vang con ngõ vòng eo mâm bánh sớm

Trăng đông khuất ngọn bấc lên...rươm rướm
Lệ ai giòng nhỏ xuống khóc thương ai
Nửa kiếp tha hương...dạ lắm u hoài
Đông niềm viễn xứ! Mềm vai nức nở

Tứ thơ bài này hơi buồn! Mong anh Diệu đừng chấp nhị tôi vậy nhé.

Thân,

Nhị