Tuesday, February 28, 2017

Ba Mươi Năm!

Hứa với cô Tám trưa nay vào hoạ thơ mà công việc bận rộn...chút nữa quên mất! Xém bị ăn đòn.


Ba Mươi Năm!

Ba mươi năm chẳn cảnh đổi dời
Lòng chưa quên được bạn tôi ơi
Chốn cũ, ngôi trường xinh tóc thả
Đường xưa, con lớp đẹp tà lơi
Hương cành phượng vĩ hoa đỏ đất
Sắc nhánh bằng lăng đoá tím trời
Ta, mi quên nhớ người quên nhớ
Kỷ niệm! Ai còn mất bạn ơi

Con viết tám câu hoạ với cô Tám, Cô đừng tiết lộ với Nhỏ Em Họ Con nghe Cô...Nhỏ Điệp mà biết con hoạ thơ với Cô, không hoạ thơ với Nhỏ! Là đời nhị con tàn như lá mùa thu rụng à nghe cô Tám.

Thân Kính,

Nhị

Xuân Tím Một Trời Hoa

Mấy hôm rồi nắng xuân nhè nhẹ giăng trên phố, Facebook tím một trời hoa.

Xuân Tím Một Trời Hoa

Ngoài xuân tím một trời hoa
Mong manh sương khói cành xa nhánh gần

Đâu rồi lụa áo giai nhân
Đâu rồi tóc thả rời sân xuống đường
Đâu rồi gió nhẹ nhẹ hương
Đâu rồi nắng nhẹ nhẹ vương vóc chiều
Cho vần nặng biết bao nhiêu
Cho âm vụn vỡ! Âm xiêu xiêu chìm
Cho dòng ngưng chảy dòng im
Cho bên đây bến người tim đau người
Dõi trông nhân dáng ai cười
Dõi trông đò bóng đò ơi...chẳng đò
Văng vẳng sông tiếng đàn cò
Hoàng hôn qui tổ! Tà o vắng tà

Ngoài trăng đêm sáng trời hoa
Mong manh tơ chiếu cành xa nhánh gần


Nhỏ Phó Nhòm Khánh Nga chiều nay không qua sông ngồi bàn chuyện thơ văn và xem nhị ca này chén cạn chén đầy ngâm thơ nữa rồi ư??? Khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Chàng Ong Say Mật Hoa rồi

Cuối tuần rồi, nhị ca vào thơ ghẹo Tím Muội để tối nằm ngâm cho anh Điệp nghe nhé, mời.

Chàng Ong Say Mật Hoa rồi

Vườn cô hoa nụ tím
Tulip cành đang bông
Búp chờ tia nắng chiếm
Nở làn hương toả không

Kia tơ trời nhuỵ hé
Chàng ong cánh mềm quay
Kia tơ trời nhè nhẹ
Chàng ong cánh ngừng bay

*********
Tôi qua vườn ghé hỏi
Này cô biếu xuân chăng
Hoa mang về đợi tối
Vần âm sắc xuân đăng

Trang đời năm bảy hướng
Bàu rượu ngây ngất hoa
Trang tình ba bốn thượng
Hạ câu chữ dòng sa

*********
Nụ tím vườn hoa cô
Tulip cánh in hồ
Lung linh làn sợi nắng
Quyến chàng ong lối vô

Say mật! Dưới cội nằm
Lòng tiếc vị luyến tăm
Hoa mùa xuân mơn mởn
Tím đoá! Xác trơ nằm

Mi hút cạn mật thời phải say hương hoa thôi ong ơi là ong! Lần sau nhớ chừa phần cho nhị ta thơ với nghe ong; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Ngờ Rằng!!!

Thuốc mê, sao người mãi tỉnh...và nhị tôi thì say thơ năm này qua tháng nọ thế cô Quyên!!!

Ngờ Rằng!!!

Ngờ rằng vần chữ thuốc mê
Sao người vẫn tỉnh, ta tê tái lòng

Người tà lụa áo phố rong
Chiều hai vạt trắng thu phong gió lùa
Ta ngồi như kẻ phải bùa
Thẩn thơ tay chén rượu mua chén sầu
Mơ màng lụa trắng hoá mầu
Thành đôi cánh bướm vàng nâu xuống đường

Ngờ rằng câu chữ thơ vương
Sao người hờ hững...ta tương tư vần


Thuốc mê nhị tôi pha thành rượu cho mình uống để áo hoa thơ à nghe cô Quyên; khà khà.

Thân,

Nhị

Em Trưng Vương (2)

Thấy mấy bức hình áo trắng Trưng Vương ngày nào, làm nhị tôi nhớ Em Trưng Vương xưa! Thơ tặng cô Quyên bài " Em Trưng Vương (2) " nhé, mời.

Em Trưng Vương (2)

Ngày em tà trắng Trưng Vương
Ta hai buổi đón đợi đường theo chân

Em về qua ngõ Duy Tân
Hàng cây bóng mát người gần tình xa
Hồn thơ ta dáng kiêu sa
Năm năm câu chữ trắng tà tư tương
Bây chừ em gái Trưng Vương
Về đâu bỏ bóng cây đường về đâu!!!

Cho dòng ta mực tím mầu
Vần âm nghìn nét thơ sầu vần âm

Nhị tôi tiết lộ điều cho cô Quyên biết nghe, Người Tình Trăm Năm của nhị tôi bây chừ cũng là dân Trưng Vương ngày xưa đấy cô Quyên ạ; khà khà.

Thân,

Nhị

Đường Tàu Một Bóng Gió Sương

Tấm ảnh này làm buồn lòng người nhìn à nghe cô Amy.

Đường Tàu Một Bóng Gió Sương

Hoàng hôn soi bóng đường tàu
Quạnh hiu sương khói xám màu cây thu

Vòng xe vượt cõi âm u
Vòng xe lao cõi mịt mù gió mây
Em ngồi trong góc toa này
Em ngồi một bóng hao gầy rưng rưng
Xe đi đi mãi chưa dừng
Người xa xa mãi tình chừng như xa
Từ chàng chữ biệt ly ta
Dòng thư tím nét! Tình là mất nhau

Hoàng hôn chìm dưới đường tàu
Quạnh hiu sương khói nhạt màu trăng đêm

Vào viết mười hai câu tả cảnh con tàu dưới bóng hoàng hôn và lòng người đi khóc kẻ ở tặng cô Amy vậy.

Thân,

Nhị

Ghế Công Viên Vắng Người

Bức ảnh ghế công viên mùa thu vắng người này đẹp lắm chị Song Nguyệt, cho nhị tôi mượn để thơ nhé.


Ghế Công Viên Vắng Người

Mùa thu vàng xác lá
Ghế công viên vắng người
Năm nao bờ tóc thả
Ngồi so bóng nghiêng cười

Mùa xưa chớm tàn mau
Hai ngả biệt thu màu
Lá vàng rơi...lá chiếc
Lờ lững nỗi niềm đau

Công viên mờ sương khói
Người về đâu cõi xa
Ghế nằm trên con lối
Chờ chẳng áo người qua

Ghế công viên vắng người

Ghế chờ cứ chờ! Người đi đã không quay lại nữa rồi...buồn.

Thân,

Nhị

Nợ Một Cành Lan

Thấy cành lan đẹp, đọc bài " Nợ " của Tím Muội hay quá...mới chực nhớ là nhị ca cũng còn nợ hoa mà chưa có dịp trả, thôi thì mượn ý thơ của Tím muội mà thơ nghe, mời.


Nợ Một Cành Lan

Tôi nợ người một cành lan
Năm xưa tím đoá bên đàng đoá hương

Người hai vạt trắng lên trường
Dừng chân ngắm sắc hoa vườn tím hoa
Mải mê quên khắc giờ là
Mải mê trễ lớp! Ngồi mà chữ thơ
Vần âm nụ gió lững lờ
Vần âm cánh nắng soi hờ hững soi
Vô tình thơ đến tay tôi
Hứa trèo vô hái hoa rồi tặng hoa
Chưa thành! Hai ngả cách xa
Chưa hoa lan hái thuyền đà viễn phương

Đời nợ người một cành hương
Lan xưa tím đoá trong vườn hoa phai

Năm xưa đã hứa lèo! Giờ còn dám viết ra đây ư??? Khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Nấp Bóng Hoa

Vắng bóng cả tuần, tưởng Tím Muội Tôi lạc mô!!! Nào ngờ Mi nấp bóng hoa, hoa nở Mi lại về.



Nấp Bóng Hoa

Cả tuần qua vắng bóng
Lòng hỏi Mi lạc mô
Gió Mùa! Cơn bão lộng
Trời hạt nước mưa xô

Hôm nay vườn nắng nhạt
Hồng nở tím đoá hương
Mi theo về câu hát
Hò điệu lý mười thương

Ngày đi Mi tóc xoã
Trở lại mái lưng đâu
Rụng lòng hoa Mi hả
Xua tủi với đuổi sầu!!!

Hoa nửa nụ cười duyên
Mi nửa nụ, mắt huyền
Xinh xinh màu áo tím
Hồng thêu đoá xuân hiên


Mi về thì hãy vào hoạ thơ với nhị ca cho vui Facebook nhé Tím; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Hạt Rơi

Ghẹo Nhỏ Em Tôi trưa nay, O buồn! O ngồi giọt ngắn giọt dài y như mưa dầm bên Cali mấy hôm nay.

Hạt Rơi

Này em tay hứng hạt rơi
Nhanh không hạt chạm dòng chơi vơi dòng
Hạt bồng bềnh mấy ngõ sông
Hạt đi đi mãi! Bờ long lanh bờ
Mi sầu đọng vết đợi chờ
Bên khung cửa ngóng trông tơ nắng ngày

Mưa dầm ba bốn bữa nay
Vườn xuân chẳng áo tà bay...nhớ vườn
Hoa hồng đỏ sớm mai sương
Đào xuân chiều gió cành hương toả cành
Hiu hiu đồng sắc cỏ tranh
Xa xa khói trắng đồi quanh trắng đồi

Này em tay vớt hạt trôi
Nhanh không hạt thấm làn môi mặn dòng
Lệ mình thút thít bên song
Sao ba bốn bữa tơ trông chẳng vàng
Nắng cho tô điểm dung nhan
Em lên áo lụa thêu lan viếng vườn

Đừng khóc nữa! Ngủ đi, sớm mai tỉnh giấc sẽ thấy nắng vàng soi trên vườn mộng ngay thôi Cô Em của tui ơi, lúc đó mặc sức mà chụp hoa lá cành đăng lên Facebook cho nhị ca vào thơ nghe; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Vịt Đâu Mà Thộp Cổ!!!

Sáng nay bị nhị tôi ghẹo chuyện thộp cổ vịt! Nhỏ Em Tôi khiếp quá nên vội cắt hình bầy vịt đang lội để giấu chứng tích đây.

Vịt Đâu Mà Thộp Cổ!!!

Trong hình nào thấy vịt đâu
Để mà thộp cổ!!! Kiện tâu mã tà

Quanh đây chỉ mình em mà
Với mây gió, với bờ xa bãi gần
Và hồn em nhớ thương Tần
Hoài sông nước Tấn tình thân...thân tình

Vịt nào đâu!!! Chẳng bóng hình
Đây tang chứng, em thanh minh trước toà

Mã tà đâu! Trói tên nhị nhốt khám về tội khai gian, gieo hoạ hại người hiền cho ta; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Tận Nhân Lực Nhi

Năm 2006 nhị tôi về thăm Mẹ mình những ngày tết cho Người vui, trong lần về này nhị tôi quen được anh tài xế tên Thịnh và rất phục tài lái xe của Anh. Rồi về năm 2007, 2009 cũng do một tay anh đón ở phi trường và đưa nhị tôi đi; chỉ riêng lần sau cùng là năm 2011 nhị tôi về để tiễn Mẹ mình lần cuối thì không có Thịnh đưa đón vì đã có đứa cháu đang lái xe cho Ông Già Vợ lo việc này cho nhị tôi, nên đã không có dịp tâm tình với Thịnh nhiều thêm nữa. Hôm qua anh em tôi liên lạc được với nhau trên Facebook, nhị tôi mới biết là Thịnh bây giờ khá hơn xưa nhiều, có cơ ngơi, xe cộ riêng và đã là chủ nhân, không còn thân phận làm công như những năm tháng vừa mới quen với nhị tôi. Tôi mừng cho Thịnh và mong sao Em Nó sẽ giữ được tính chịu cực chịu khó này để phát triển mạnh cơ nghiệp của em nó từ nay vậy.

Tận Nhân Lực Nhi

Tận nhân lực nhi thành cơ nghiệp
Mười năm công khó cực nắng mưa
Giữ dạ và lắng nghe, bồi tiếp
Tận nhân lực nhi hậu kế thừa

Chúc Thịnh thành công và thành nhân từ nay về sau nghe.

Thân,

Anh Bảy

Bắt Vịt Tiết Canh

Đã bảo O đừng canh bắt vịt về tiết canh! Mà O cứ đứng đấy...mã tà mà thấy được là O bị phạt tù à nghe O Áo Đen.

Bắt Vịt Tiết Canh

O đừng tay bắt vịt
Coi chừng đấy mã tà
Thấy phạt tiền chẳng ít
Vài trăm bạc lận à

Ôn đừng hô to thế
Đây thộp cổ tiết canh
Chừa cho ôn một ghế
Nhậu bát cháo đậu xanh

Bớ mã tà! Áo đen
Chụp cổ vịt bên ven
Sông kia rồi bốn cẳng
Chạy vào làng...áo đen


Ôn mắc dịch! Đã bảo đừng la vẫn la...chiều nay tiết canh không hú ôn qua nhậu với rượu gò đen đâu nhé; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Bây Giờ Trường Xưa

Bức ảnh này làm nhị tôi nhớ lại một thời thư sinh của mình quá đi anh Vũ ạ, một thời thân ái cũ có tôi và bạn bè ngày hai buổi trau dồi kinh sử, ôm mộng công hầu! Giờ đã hơn bốn mươi năm, nhị tôi bên đây trời viễn xứ và bạn bè mỗi người mỗi ngã, kẻ mất người còn. Ngôi trường bé nhỏ ngày nào cũng đã thay hình đổi dạng, hồn muôn năm cũ suy tàn, tất cả chỉ còn là kỷ niệm...một kỷ niệm khó quên trong kiếp trăm năm làm người này của mỗi chúng ta vậy.

Bây Giờ Trường Xưa

Bây giờ còn đâu nữa
Những ngày nắng ngày mưa
Áo thư sinh một thủa
Đi về mái trường xưa

Bây giờ hoa đã nhạt
Màu phượng vĩ bên đàng
Con ve buồn điệu hát
Hoài vạt trắng lụa nàng

Bây giờ em ở đâu
Hơn vạn buổi bạc đầu
Ngồi rưng rưng nhớ lớp
Bạn bè! Khóc bể dâu

Hỏi lòng...ai còn mất
Vấn dạ...người phương nao
Nửa vòng quay trái đất
Nam bắc vực, non cao!!!

Bây giờ và bây giờ
Hồn còn những câu thơ
Văn dòng in mực tím
Trang giấy tuổi mộng mơ

Tình đơn phương chưa nói
Mang cạnh đời tháng năm
Tình đơn phương mắt mỏi
Mòn trông bóng xa xăm

Thôi em! Còn đâu nữa
Những ngày mưa nắng xưa
Đời học sinh một thủa
Phai tàn theo nắng mưa

Bốn mươi năm mờ xa

Ừ! Đã bốn mươi năm rồi nhỉ, thời gian đã phủ lấp đi những bước chân chim ngày nào rồi bạn ạ, nghĩ đến mà buồn.

Thân,

Nhị

Phật Chúa Trong Ta

Vào hoạ tám câu để đáp lễ cùng anh Tân Siêu Quoán nhé.


Phật Chúa Trong Ta

Di Đà vi diệu một câu
Trăm năm hai chữ Ni Mâu giữ gìn

Phật vô lượng, Chúa thánh linh
Diệt chấp vọng, thoát luỵ tình nhân gian
Tầm chi xa cõi Niết Bàn
Chốn Tiên Giới đó cạnh đàng sát thân

Di Đà niệm hoá si sân
Trăm năm một kiếp xác thần Ni Mâu


Chúc Anh luôn vui và sáng tác đều nghe.

Thân,

Nhị

Trà Tam Rượu Tứ Với Xuân

Ông Trời giận nhị tui! Đêm qua uống rượu không rủ Ông theo để Rượu Tứ Trà Tam với xuân đấy chị Nhung ơi.


Trà Tam Rượu Tứ Với Xuân

Tại sao Trà Tứ Rượu Tam
Với xuân chẳng rủ ta tham gia cùng

Giận mi! Ta nổi bão bùng
Gió giông cây cỏ chịu chung kiếp nàn
Lá hoa rụng lối Nhung-San
Ao hồ sóng nổi, bể giang đắm tàu
Tại mi! Vậy nhớ lần sau
Có tiệc phải nhớ réo sau trước tường
Trà Tam Rượu Tứ với hương
Xuân thì mấy khắc cõi dương gian bằng

Trăm năm tiên giới chay tăng
Đào tiên ba buổi ngồi ăn chán phèo

Lần sau đi nhậu nhớ kêu ta...còn như không réo cho hay như lần này, ta khiển trời sập đè mi nhăn răng hết thở, hồn du âm ty đấy nghe nhị; khà khà.

Thân,

Nhị

Mê Em! Ta Mê Thơ

Nhỏ Bạn không viết thì nhị tôi viết vậy, mời.


Mê Em! Ta Mê Thơ

Ta mê em...mới mê thơ
Vần âm là mắt, môi bờ son môi

Cười nửa nụ, hồn sa rồi
Hồn theo gió cuốn lên đồi hồn tan
Đêm nằm mộng mị bất an
Ngày đi thơ thẩn bên đàng bất phương
Hình như nửa nụ còn vương
Hình như nửa nụ vô thường đuổi đeo
Thôi thì thần xác xin theo
Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua

Mê em nên chữ thơ ta
Mắt, môi và áo lụa tà người bay

Ý! Thì ra là ông nhị mê Bà Nhị nên mới mê thơ à nghe; khà khà.

Thân,

Lão Nhị