Thuốc mê, sao người mãi tỉnh...và nhị tôi thì say thơ năm này qua tháng nọ thế cô Quyên!!!
Ngờ Rằng!!!
Ngờ rằng vần chữ thuốc mê
Sao người vẫn tỉnh, ta tê tái lòng
Người tà lụa áo phố rong
Chiều hai vạt trắng thu phong gió lùa
Ta ngồi như kẻ phải bùa
Thẩn thơ tay chén rượu mua chén sầu
Mơ màng lụa trắng hoá mầu
Thành đôi cánh bướm vàng nâu xuống đường
Ngờ rằng câu chữ thơ vương
Sao người hờ hững...ta tương tư vần
Thuốc mê nhị tôi pha thành rượu cho mình uống để áo hoa thơ à nghe cô Quyên; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment