Bức ảnh này khiến nhị tôi nhớ về quãng đời thơ dại của mình.

Tuổi Thơ Của Em! Tuổi Thơ Của Tôi

Tuổi thơ của em hương rừng gió biển
Và đầm ao cò vang tiếng nương chiều
Mục đồng lưng trâu dìu dặt sáo tiêu
Sương lam giăng ngõ lão tiều vai gánh củi

Tuổi thơ của em đùa vui cuối buổi
Hoàng hôn trôi chìm núi ánh dương tà
Ngày rồi qua năm tháng nối mùa qua
Trường lớp bỏ! Mẹ cha nghèo em bỏ

Tuổi thơ của tôi chiến tranh và máu đỏ
Của ly tan bởi sâu bọ làm người
Chủ Nghĩa Cộng Nô tàn sát hai mươi
Năm lửa khói tả tơi trời nam bắc

Tuổi thơ của tôi cách chia còn mất
Ngày ê a pháo kinh thất thịt rơi
Bởi lũ Đệ Tam đần độn tin lời
Nga-Tàu như nhất, tôn trời cõi đất

Tuổi thơ em, tôi! Việt Nam đầy nước mắt
Việt Nam mình đau thật một Việt Nam
Lúc nhúc giòi giun đảng phái tục phàm
Thay nhau xé tan hoang dìm non nước

Tuổi thơ em, tôi sinh ra bạc phước

Và quãng đời thơ dại của em là những năm tháng đói nghèo trên mảnh đồng, tấm ruộng nắng mưa hai mùa! Tội nghiệp em tôi quá đi thôi.

Thân,

Nhị