Cảm ơn chị Hình Toàn đã ghé đọc thơ nhị tôi và để lại hai câu lục bát nhé.


Người Gần Không Đoái! Nhớ Kẻ Phương Xa

Người gần không đoái tưởng
Dạ nhớ kẻ phương xa
Rồi ngày chân lạc hướng
Chì chài mất cả a

Thôi vui với duyên nàng


Vâng, thường thì người ta không biết trân quí những gì có bên mình! Cho đến một ngày đánh mất đi thì...nuối tiếc khôn nguôi vậy, đúng không Bà Chị Kiên Giang??? Khà khà.

Thân,

Nhị