Nhị tôi quay lại mượn câu thơ cuối của cô An Nhiên mà hoạ bốn câu nghe, mời Cô.


Thoảng Đến Rồi Đi

Thoảng đến rồi đi tợ gió bay
Trăm năm chớp mắt đấy là ngày
Thân hoàn bụi cát hồn qui cõi
Quẳng gánh ta bà! Kiếp đắng cay


Chúc Cô luôn vui nhé.

Thân,

Nhị