Anh lee có nghe Vũ kêu nhưng không dám ngoái đầu nhìn và dừng bước lại, sợ hồn mình bay mất; đã đi qua mấy ngã đường rồi mà tà hồng vạt tím của người ta cứ lởn vởn trong đầu, vấn vương trong dạ mãi! Thôi đành quay lại mà nhìn người và áo để thơ vài câu cho thoả tính hiếu kỳ vậy.


Tà Hồng Vạt Tím Lụa Xuân Hương


Tà hồng vạt tím...nhánh thông xanh
Gọi gió xuân lên nắng nhạt thành
Tóc thả vai làn lơ lửng mái
Huyền đen sợi rụng xuống thềm quanh

Cúi nhặt mang về ép vở hương
Vần gieo bút nhả mực dòng chương
Thơ năm bảy nét mềm câu chữ
Vạt tím, hồng ai áo lụa đường

Giờ thì về được rồi đây...đêm nay chắc anh lee ngủ trọn giấc tới mặt trời lên ba sào mới chịu dậy à nghe Vũ; khà khà.

Thân,

Anh Lee