Nhị tôi khoái bài thơ " Nợ Em " này của anh Sơn Nam quá đi, vào hoạ với Anh cho vui mấy ngày trước tết nghe, mời.


Nợ Em Một Đời

Bởi kiếp trước tôi vay nay trả
Nợ em sao giời ạ! Nặng ghê
Đông-tây-nam-bắc bốn bề
Trước-sau-phải-trái...tai kề nhỏ to

Ngày ba buổi bếp lo cho khéo
Sân vườn kia tay kéo tỉa hoa
Áo quần giặt giũ sạch tà
Hút bụi! Lau bóng sàn nhà nghe ông

Làm cho nhé...nếu không đòi mãi
Nợ ông vay lời lãi chất chồng
Hai mùa củi tạ đét mông
Xích xiềng cổ đấy! Cùm gông chân à

Dạ tôi biết thưa bà...tôi biết
Vay là thua là thiệt cả đời
Trai trăm năm kiếp tả tơi
Bầm dập thân xác! Hồn rơi rụng hồn

Ông Nhị! Vào đây cúi xuống cho mau...trả nợ tui chưa được một phần lãi nữa đã lời than tiếng oán rồi ư, tại sao dám viết bêu xấu tui thế này??? Khà khà.

Thân,

Nhị