Đang bay ngon trớn trên mây...bổng vướng mảnh lưới ai căng ngang trời, chiếc B52 của tui đang cưỡi rớt xuống đất cái bịch! Nhìn quanh không thấy thủ phạm, chỉ nghe tiếng người cười sau thân cây; à! Thì ra Chú Em Dịch Dật phá ông B52 này. Thôi thì cánh gãy, đuôi cong! Lội vào khu "Kỷ Niệm Chỉ Còn Khi Nghiệm Kỹ" đọc bài của Hắn vậy...trời! Thơ gì mà đọc mấy lần rồi chẳng hiểu chi mô rứa cả vậy anh Khô Cằn Sỏi Đá, định học cách gieo vần âm mượt mà nhưng tứ thơ lọt hố của mấy nhà thơ "Nhớn" đây chăng!!! Chắc phải uống cạn vài ba bàu nữa mới hiểu ý thơ anh muốn nói cái dịch dật gì đây Anh Sỏi đá Khô Cằn hỉ; giờ thì vừa uống vừa B52 với Anh cho vui góc "Tất Cả Chỉ Còn Là Kỷ Niệm Khi Không Nghiệm Gì Hết Ráo!" nghe.

B52!

Em đang ngon trớn trên mây
Anh giăng chi lưới! Thân nầy đất sa
Lại rơi nhằm giữa giồng cà
Trái chúng bầm dập chua là quá chua
Em hận Anh lắm nghe rùa
Em thơ bất tận, mút mùa Anh xem
Bê Năm Hai(B52) vất ruộng mềm
Em lăn ra khóc dưới thềm thơ ngông

Đang thơ ngon trớn sao lại nằm vật ra thềm đất khóc như đàn bà vậy ông thần B52!!! Khà khà.

Thân,

Anh Bảy Say