Ừ! Cười khóc trong thơ là chuyện bình thường mà cứ nói lại mãi vì sợ...mình quên thôi anh GOT2 ạ.
Phí Công!
Nói đi nói lại sợ quên
Rằng thơ nhắc nhở người, tên rất thường
Ngồi bình luận chữ...bất tường
Ngồi bình luận ý rối đường âm thơ
Tình mà vướng víu rối tơ
Tình mà tư tưởng mịt mờ vần câu
Biết đâu cuối, biết đâu đầu
Biết đâu đậm nhạt sắc mầu yêu thương
Rằng thơ nhắc nhở là thường
Nói đi nói lại cho tường tận đây
Ngồi bình luận chữ thơ dày
Hiểu ra ý mỏng thế này! Phí công
Chuyện thế gian cười khóc! Nhị tui đã biết là thường lâu lắm lắm rồi anh GOT2 ơi; khà khà.
Thân,
Nhị
Thursday, March 24, 2016
Phí Công!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment