Đỉnh Gió Mùa Thu

Em về ngang đỉnh gió
Mùa thu lá xạc xào
Sương ướt nền thảm cỏ
Giăng giăng khói trắng màu

Con đường xưa nay vắng
Bóng tình nhân trước đâu
Không gian ngày lẳng lặng
Buồn hun hút ngõ sâu

Em về qua đỉnh gió
Xạc xào thu tiếng chân
Lá nằm lan lối cỏ
Đường không bóng tình nhân

Người thu xưa giờ đâu
Giăng giăng trắng hạt sầu
Lệ giòng rơi thấm áo
Đời lạc nhau! Mất nhau

Thu xưa em đi là tình tuyệt, là tình tan! Giờ còn về qua lối cũ chi nữa em ơi là em; khà khà.

Thân,

Nhị