Văn là người, thơ cũng là người...thơ dễ thương thời người thương cũng dễ thôi Cô Giáo Chi ơi.

Thơ Dễ Thương Người Cũng Dễ Thương

Thơ dễ thương...người cũng dễ thương
Sao xưa không níu áo trên đường
Sao xưa không Huế lời o tím
Cho vần câu say đắm tà hương


Tại sao...tại sao!!! Khà khà=))=))=)).

Thân,

Lão Nhị