Cuối
tuần rồi công việc tất bật, tiệc tùng liên miên nên bỏ áo và thơ hiu
quạnh, bỏ thu với lá rụng xào xạc bên đường! Giờ ngồi nhở trăng, gió,
trời, mây...nhớ tà với hương. Ta Và Thu Khóc Em Ta ngồi tư tưởng áo Nhớ vần âm chữ thơ Mấy ngày qua đôn đáo Không ngừng tay chén mơ Sau vườn cây đám lá Rụng đầy trong góc sân Cúc cành bên vách đá Hoa vừa nở vàng thân Ta ngồi thương nét áo Người thu xưa tím tơ Mùa nao tà chân dạo Cho chiều hương nắng mơ Bây chừ thu đây gió Heo may vắng bóng người Thơ ta sầu dâng ngõ Thu vần luyến môi cười Ta và thu khóc em... Rồi! Lại khóc...đúng là nước mắt của thơ mà, chảy hoài không bao giờ hết cả; khà khà. Thân, Nhị |
Saturday, March 26, 2016
Ta Và Thu Khóc Em
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment