Định vào hoạ thơ với cô TJ Phung, nhưng nhìn xuống dưới thấy " Ngã tại Tương Giang đầu ", rồi " Nhân đạo Tương Giang thâm "...khiếp quá! Những chữ thơ vừa lởn vởn trong đầu, chúng hoá thành mây thành khói bay lên trời mất dạng. Giờ tỉnh hồn, đang nghĩ là có nên hoạ bài mới chăng???


Người Khóc Tương Giang

Tương Giang ấy hỡi biết chăng mi
Họ nhắc tình xưa mũi hắt xì
Lệ mắt! Giòng thầm rơi giọt nhỏ
Song buồn thút thít cũng vì mi

Có biết chăng à...có biết chăng!!!

Tương Giang tui mà biết họ khóc mình thì...chết liền đấy ông nhị; khà khà.

Thân,

Nhị