Giời ạ! Thơ chi buồn thế bà chị Xóm Đình, cho nhị em vào thơ với...được không?
Cánh Hoa Rơi
Đêm tàn một cánh hoa rơi
Thềm trăng thu cúc vàng vơi sắc vàng
Nỗi niềm lắng đọng...miên man
Vời trông xa bóng đò ngang sông về
Biết chàng nhớ nghĩa phu thê
Nhớ tình mai trúc hay mê bến đời
Đêm tàn một ánh sao rơi
Thềm dương quang cúc vàng vơi sắc mùa
Thơ xong rồi, đi khóc cái đã...khà khà.
Thân,
Đứa Em Trại Kèn
No comments:
Post a Comment