Ngày Ông Anh Kế Tôi bị cơn đột quị mất! Cha Tôi mang chứng ung thư gan ở thời kỳ cuối; cha tôi buồn lắm, người khóc. Đây là lần thứ hai tôi thấy người rơi lệ, lần đầu là ngày Ông Nội Tôi mất năm 1976 và lần này khóc anh tôi. Cha tôi thương anh còn trẻ, mất đi để lại ba đứa con đang bước vào ngưỡng cửa đại học; anh ra đi làm tinh thần cha tôi sa sút nhanh và mười tháng sau ông cũng bỏ cuộc đời ô trọc này mà xuôi tay nhắm mắt! Thế là trong hai năm liền, tôi phải chịu hai cái tang mà lòng đau như ai đang cầm dao cắt.

Cha Tôi (2)

Ngày Người cởi hạc về trời
Là tôi sương gió chịu đời mồ côi
Không cha chỉ dạy nữa rồi
Chân đi bốn hướng đứng, ngồi thủ thân
Ngày Người lìa cõi dương trần
Là tôi tay níu, tay lần qua sông
Không cha che chắn gió giông
Chống ngăn mưa bão! Đời gồng gánh vai

Đời không cha! Từ đây tôi phải chịu phong ba bão táp một mình rồi vậy.

Thân,

Nhị