Con Chữ Hại Thơ!
Ối giời! Con chữ hại tôi
Bốn mùa mực tím hoá vôi trắng màu
À! Mưa chúng hạt thi nhau
Mà đổ xuống đất ướt cau gốc nằm
Dây trầu chúng bám xanh mầm
Lá nở xanh lá, người mâm qua làng
Kìa con ong, đoá hoa vàng
Cánh bay, nhuỵ rụng tình tang cả vần
Ối giời! Con chữ si sân
Chút gì để nhớ đem cân nặng mình
Ối giời! Thơ viết rồi, đọc lại...thơ còn không hiểu là thơ đã viết gì nữa anh Dê ơi!!! Khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment