Em Dưới Trời Mưa Thu

Em đi dưới trời mưa thu
Lá vàng từng chiếc nằm ru giấc tình
Em đi trong gió một mình
Khói sương mờ mịt màu thinh không chiều
Thương người chiếc bóng xiêu xiêu
Thương ta lạc cõi tịch liêu xứ người
Nên đời em thiếu môi cười
Nên thơ ta lệ sầu rơi khóc mùa
Em đi dưới ngọn gió lùa
Trong cơn mưa trắng phố khua gót hài
Giọt buồn đọng ướt bờ vai
Em đi sao chẳng một ai theo cùng!!!

Sao ông không mau theo...mà còn ngồi đó hỏi hả ông thần say!!! Khà khà.

Thân,

Nhị