Em Là Thu!
Em là mây là gió ngàn qua lối
Là mùa thu lá vội chiếc vàng rơi
Là sắc rưng rưng tím cả chân trời
Là chiều lặn bóng! Chiều ơi lặn bóng
Em là thơ trong hồn ta tiếng vọng
Vần âm thu sầu đọng giấc thu ngà
Song ngoài trăng vằng vặc, ánh sao sa
Đêm thu vắng sân, ta, bàu, chén rượu
Em là tơ nghìn sợi trùm câu phú
Nghìn sợi trùm dòng mực cũ, dòng nay
Chở những tương tư tà trắng tháng ngày
Mang niềm mong nhớ vạt bay thu chín
Em là thu tiết mùa ta bịn rịn
Ta tay run níu vịn lấy thu mà
Nhè nhẹ ru lời của bản tình ca
Khe khẻ tiếng trăm loài hoa thu nở
Em là thu cho ta nằm trăn trở
Cho ta nằm mơ mộng thuở đang yêu
Thuở ta em vai sánh bước dưới chiều
Và nay đã tiêu điều thu xưa chết
Em là thu trong hồn thơ ta vết
Lăn trầm như phiến đá vết hằn dao
Máu nhỏ dòng thơ ta thấm tế bào
Em thu hỡi! Dòng khô màu tím nét
Em là thu trong thơ ta giá rét
Trong thơ ta nhoè nhoẹt lệ thu buồn
Trong thơ ta nhoè nhoẹt lệ dòng tuôn
Dòng thơ ướt nghìn muôn tờ giấy úa
Em là thu của riêng ta vạn thủa...
Ông đừng thu nữa nghe! Thơ Tui tự vẩn à; khà khà.
Thân,
Nhị
Tuesday, March 22, 2016
Em Là Thu!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment