Màu Thu Trên Đất Khách (7)

Thu trên đồi mây trắng
Về vây nhánh lá vàng
Từng chiếc rơi lẳng lặng
Theo cơn gió heo ngàn

Thu bên này buồn lắm
Không em áo tím tà
Không hương làn tóc đậm
Màu đen óng...mượt mà

Thu bên kia em vẫn
Nhìn dòng trôi nước trôi
Qua cầu! Lòng vương vấn
Cuộc tình xưa với tôi

Màu thu trên đất khách
Thơ thương nhớ một thời
Tôi, em tình nay cách
Tình cuối biển, chân trời


Thu trên đồi mây trắng
Về xua nắng tơ vàng
Giọt mùa rơi lẳng lặng
Làm ướt lá cây ngàn


Màu Thu Trên Đất Khách

Thơ nói đấy nghe Út Chiều, chứ không phải nhị ca đâu; khà khà.

Thân,

Nhị Ca