Thơ thế đấy mà không gọi là "Buồn" thì gọi là gì!!! Út Chiều làm như nhị ca là gỗ đá vậy.
Màu Thu Trên Đất Khách (8)
Màu thu trên đất khách đây buồn
Chiều không sắc nắng! Chiều mưa tuôn
Tí tách hiên nhà tay chén rượu
Mơ về quê cũ cách nghìn muôn
Một không gian xám màu thu tái
Mấy khóm hoa vàng cúc nhụy hương
Sao heo may đến heo may lại
Gợi áo người thương xưa mến thương
Bây chừ thu Huế tà đã Huế
Đã tóc thề sau nón bài thơ
Đã chân ra lối mòn đi lễ
Chùa xa quỳ niệm chữ kinh mơ
Cho duyên tình lỡ mai lần gặp
Cho nợ tình ta vẹn nợ tình
Cho hai bóng rẽ...rồi nên cặp
Cho lối thu ta bóng với hình
Màu thu trên đất khách đây sầu
Chiều không nắng nhạt! Thu về đâu
Bên hiên hoa cúc vàng cánh rụng
Khóc áo người xưa vạt tím mầu
Thơ khóc làm đau lòng người thơ...thế đã đủ buồn chưa Út Chiều!!! Khà khà.
Thân,
Nhị Ca
No comments:
Post a Comment