Giờ thơ lại nói, thơ lại buồn rồi đây Út Chiều ơi!



Màu Thu Trên Đất Khách (9)

Thu trên đất khách trắng màu
Mây bàng bạc nổi trôi vào hư không
Một trời thu tái mênh mông
Một trời thu gió heo lồng cỏ cây
Một trời lá úa bay bay
Một trời thu hạt mưa gầy hạt mưa

Ta đường thu nhớ áo xưa
Nhớ chiều bóng đổ tím vừa tím rơi
Vần thơ tím chữ chơi vơi
Câu thơ tím mực rã rời đường thu
Bên này một cõi âm u
Đêm không trăng lối sương mù mù sương
Ta đường thu nhớ vạt hương
Nhớ thành trống điểm canh trường thu mưa

Thu trên đất khách màu xưa
Âm u giấc điệp heo vừa lướt sông
Một trời thu tái mênh mông
Một trời thu gió lên lồng cỏ cây
Một trời lá rụng lối gầy
Dòng thu đất khách cuốn đầy lá trôi

Màu thu trên đất khách năm nay buồn nhiều hơn mọi năm Út Chiều hỉ!!! Khà khà.

Thân,

Nhị Ca