Tình yêu và mùa thu trong âm nhạc bao giờ cũng mang theo những âm tiết buồn! Những nốt trầm trong lòng người viễn xứ khi nhìn những chiếc lá vàng bay trong gió, lòng gợn lên biết bao là kỷ niệm của thời mới lớn, chân vừa bước lạc vào con đường tình ái đầy hoa thơm, cỏ lạ; để rồi hoa tàn! Cỏ úa và tình yêu ngày nào đã chìm sâu dưới đáy đại dương trong một ngày thuyền lênh đênh giữa cơn bão dữ. Từ đó mùa thu như những hạt lệ của từng cơn mưa về, làm giá lạnh biết bao con tim nơi góc trời lưu lạc, mà trong số đó có ta...anh của em ngày nào em ạ.



Mùa Thu Trong Âm Nhạc

Mùa thu trong âm nhạc
Du dương những nốt trầm
Lời buồn ru tiếng hát
Sầu man mác tơ cầm

Lá vàng bay trong gió
Kỷ niệm xưa chợt về
Chiều thu đi sắc đỏ
Tầng không cánh nhạn hề

Ngồi nghe âm tiếng hát
Du dương đuổi nốt trầm
Khóc đời ta lưu lạc
Run run những bước thầm

Mùa thu vàng viễn xứ
Người buồn ru khúc ca
Cho chạnh lòng khách lữ
Thương cuộc tình xưa xa

Thu bây chừ em đâu!!!

Thu bây chừ em đâu còn áo tà trong gió như những ngày ta vừa quen nhau, tà áo tím xưa đã theo em chìm vào lòng Biển Đông rồi...còn đâu.

Thân,

Nhị