Người Của Thu Xưa Đâu Giờ!!!

Người của thu xưa đâu giờ
Rừng thu sương khói mịt mờ bóng mây

Cho sầu cọng cỏ, nhành cây
Úa màu lá rụng rơi đầy thềm bên
Sông thu dòng chảy buồn tênh
Cầu thu vắng áo tà lên đuổi chiều
Nơi nầy thu cõi tịch liêu
Nơi nầy heo ngọn hiu hiu bến bờ

Người của thu xưa đâu giờ!!!
Chiều thu sương khói mịt mờ bóng mây

Người của thu xưa giờ biết trôi lạc về phương trời nào rồi!!!

Thân,

Nhị