Đời Vô Thường (2)
Đời Vô Thường (2)
Tục trần tám cõi mịt mù
Mười phương u tối! Hận thù mang mang
Ngày mây trắng một màu tang
Đêm đen triệu vạn ngõ đàng tối tăm
Lần tay đếm kiếp trăm năm
Đi về tợ gió âm thầm làn qua
Đất không ta! Trời không ta
Chỉ là hạt bụi thôi mà người ơi
Tục trần tám cõi lệ rơi
Mười phương sầu đọng rã rời xác thân
Vô thường đời ngộ là thần
Ni Mâu câu niệm kiếp trần tục tan
Làm bài này trả công Út Chiều đã lộng hình bài thơ trên của nhị ca đấy nhé.
Thân,
Nhị Ca
No comments:
Post a Comment