Quê tôi mùa nước lụt! Lũ theo về cuốn trôi đi nhà cửa, ruộng đồng ngập mất dưới dòng phù sa, người và vật kéo nhau lên cạn chịu cảnh ngày nắng đêm sương, gió chiều bão sớm...nhìn thấy cảnh tang thương mà đau thắt lòng.

Quê Tôi Mùa Lũ Lụt!

Quê tôi mùa lũ mưa dầm
Cuốn trôi nhà cửa! Dân thầm lệ rơi
Ruộng đồng ngập nước khóc đời
Hàn vi chịu cảnh màn trời chiếu manh
Áo quần hai mảnh không lành
Trách sao Ông Tạo nỡ hành nhân gian
Sáng bông điên điển luộc vàng
Trưa khoai cùng sắn bếp đàng khói cay
Quê tôi mùa lũ khổ thay
Cuốn trôi nhà cửa trắng tay khóc đời

Tội nghiệp Người Dân Nghèo Quê Tôi quá đi thôi!

Thân,

Nhị