Rừng Thu Nay Nhớ Thu Xưa

Rừng thu nay lá thu vàng
Đã rơi từng chiếc xuống đàng lá reo
Dưới làn thu cuốn gió heo
Thổi qua xào xạc lưng đèo thu mây
Về mang sương khói trắng vây
Rừng thu xưa lối thu này vắng em
Tà hương lay vóc lụa mềm
Tóc mây sợi rụng giữa thềm cúc thu
Cho rừng một cõi âm u
Nhớ tia nắng nhạt...nhớ mù mịt mưa
Vắng em! Lá rừng thu xưa
Chiếc rơi trên lối thu vừa thở than
Nhớ chân gót giẫm lá vàng
Rừng thu nay nhớ áo nàng thu xưa

Rừng thu nhớ áo thu xưa...hay là ông nhớ, nhưng lại đổ lỗi cho rừng!!! Khà khà.

Thân,

Nhị