Thơ mà không buồn đọc đâu phê mấy o, ôn hỉ!!!

Tà Mộng

Áo em trắng mộng đường thu mộng
Trong gió hai tà thả lụa hương
Đêm ngồi thao thức tàn canh trống
Đếm lá rơi đầy con ngõ sương

Em biết cho lòng ta đấy chăng
Đà vấn vương...từng chữ thơ rằng
Heo may hương áo người tưởng áo
Em hiểu cho tình ta chút chăng!!!


Biết rồi! Hiểu rồi...nghe mãi đâm chán ông thần say ơi; khà khà.

Thân,

Nhị