Mình cho là thơ thì viết gì cũng là thơ được mà Hạ Muội.
Thơ Tôi Đám Chữ Lăng Nhăng
Thơ tôi đám chữ lăng nhăng
Mơ áo tơ người lụa trắng tà bay
Thơ tôi trên dưới vần say
Té thời chỏng gọng dưới này lên kia
Thơ mình sợ trốn không dìa
Chung quanh thiên hạ đầm đìa lệ rơi
Sao thơ ông chẳng ghé chơi
Hay say té hố rã rời tiết âm
Thơ tôi bặt tiếng! Nín câm
Ai thòng dây kéo khỏi hầm hộ cho
Mình cho là thơ thì nó là thơ thôi mà Hạ Muội; khà khà.
Thân,
Nhị Ca
No comments:
Post a Comment