Mấy ngày cuối tuần qua mưa chợt về, những giọt mưa thu đầu mùa làm ướt cỏ cây hai bên đường và làm đám lá rụng đầy trên sân; mưa không lớn lắm để làm trôi những chiếc lá rơi bên lối, nhưng đủ làm trôi những vần thơ trong lòng khi đứng nhìn từng hạt mưa thu bay bay trong từng cơn gió lộng, đủ làm thơ trôi lên giấy thơ chốn này.

Thơ Trôi Lên Giấy Trắng Màu

Thơ trôi lên giấy trắng màu
Thu vàng trên lối lá xào xạc bay
Hạt mưa thu ướt phố này
Vần câu thu bổng hao gầy thanh âm
Thơ trôi dòng mực tím nằm
Ngổn ngang lòng tiếng tơ cầm thu xưa
Trắng đường phố trắng mù mưa
Thơ trôi lên giấy giọt vừa ướt thơ
Cho tình một gánh thu mơ
Cho tình nửa kiếp tưởng bờ thu nao
Cho ngoài thu khóc nghẹn ngào
Rưng rưng hạt đổ! Rì rào hạt rơi

Thơ trôi lên giấy xám trời
Thu vàng thu cõi rã rời bóng thu

Thơ trôi xuống giấy! Trôi theo dòng nước rồi kìa ông thần say ơi, mau lấy vợt ra vớt lại cho mau; khà khà.

Thân,

Nhị