Tình Khờ!

Yêu em từ thuở dại khờ
Đến nay tóc bạc dật dờ vẫn yêu
Mặc người ta ghẹo với trêu
Con tim ta nhịp đập đều đặn thơ
Tình còn tha thiết lắm cơ
Tình còn khắc khoải đợi chờ tiếng em
Nên vần chữ khóc từng đêm
Dưới trăng vạt áo soi thềm...bóng hư


Yêu chi đến "Khờ" cả nét mặt thế này ông ơi!!! Khà khà.

Thân,

Nhị