Rồi ngày hết, tháng tàn, mùa đi, năm qua năm! Thời gian cứ trôi, đời người hơn quá nửa đời...nhìn lại tình mình đã là dĩ vãng, tình ta đã là kỷ niệm và người năm nào đã là bóng phai hình nhạt rồi em.

Tình Là Kỷ Niệm! Người Là Bóng Phai

Tình là kỷ niệm
Người là bóng phai
Đời người quá nửa
Thời gian bềnh trôi...

Em giờ xa lắm trời xa
Chốn ấy thu vàng có lá
Xào xạc heo may trên đường
Của những chiều mây cuối hạ

Ta giờ ru giấc mộng buồn
Thơ rưng rưng niềm thương nhớ
Chữ nằm thổn thức vần câu
Chuyện mình ngày xưa một thuở

Tình giờ kỷ niệm
Người giờ bóng phai
Mộng dài ngự chiếm
Màu môi mắt ai...

Rồi ta nửa đời xa xứ! Rồi em lưu lạc chốn nào!!!

Thân,

Nhị