Cái tinh thần mã thượng mà tôi đã học được từ trường lớp trong những năm còn nhỏ dại và đã học qua sách vở xưa nay...bây giờ tuy không còn nhớ chi tiết nhiều nhưng nó cứ canh cánh lòng mình từ khi bước chân ra đời suốt mấy mươi năm rồi. Điều đáng nói là mỗi năm trôi qua, cái tinh thần không đánh người ngã ngựa này càng hiếm đi! Khi mắt thấy chuyện bất bình nhan nhản, tai nghe điều trái tai hằng ngày...thật là điều đau lòng khi ngồi viết ra đây.

Tình Thần Mã Thượng Hiếm Hoi!

Bây giờ trong cõi người ta
Tinh thần mã thượng xưa là hiếm hoi
Mạnh cứ đạp, thắng cứ thoi
Béo phì cứ mắng ốm còi như mưa
Bây giờ hiền đức thớt thưa
Giúp kẻ yếu, phụ người vừa bệnh đau
Trong cõi nhân gian vàng thau
Trắng thời nhạt! Đen đậm màu tà tâm

Đây đúng là thời quỷ dữ lên đội lớp người phàm mà.

Thân,

Nhị